Một bài thơ rất cũ ..
THUỞ LÀM THƠ YÊU EM
Thơ :Trần dạ Từ
Nhạc : Võ Tá Hân
Thuở làm thơ yêu em
Trời mưa chưa ướt áo
Hoa cúc vàng chân thềm
Gió may lưng bờ giậu
Chiều sương dày bốn phía
Lòng anh mấy cách xa
Tiếng đời đi rất nhẹ
Nhịp sầu lên thiết tha
Thuở làm thơ yêu em
Cả dòng sông thương nhớ
Cả vai cầu nghiêng ngả
Tương tư trời Sài Gòn
Anh đi rồi lại đến
Bài thơ chưa hết lời
Bao nhiêu lần hò hẹn
Sớm chiều sao xa xôi
Mười bảy năm chợt thức
Bây giờ hẳn là đến bao giờ
Bàn tay trên mái tóc
Nghìn sau còn bâng quơ
Thuỡ tập tễnh làm thơ
Trả lờiXóaCó nhiều cái bất ngờ
Đang cố chăm nặn chữ
Thấy em tôi thẫn thờ
Xót lòng dạ ngẩn ngơ
Sao em mãi thờ ơ
Khi tôi cố ra vẽ
Ta sắp là nhà thơ
Bấy nhiêu cũng chẵng ngờ
Em cứ mãi làm lơ
Vô tình hay cố ý!
Cho kẻ tập làm thơ?!
Thơ ơi thơ, là thơ
XóaCủa cái thuở ngu ngơ
Ý thơ thì vụng dại
Lời thơ thì ngẩn ngơ
Em thì chưa đủ lớn
Tôi còn đang dại khờ
Bây giờ già, đọc lại
Cười cái thuở vu vơ
:))
Em thì không cười đâu; em yêu lắm cái thưở ngu ngơ, vung dại đó!!! :)
XóaMoi aussi!
XóaYêu thì yêu đôi lúc nghĩ lại cũng cười mà ..:))
Trả lờiXóa